TinhocPT

Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Vầng trǎng gặp lại

Phố tắt đèn, một vầng trǎng ló lên
Không gian dịu một sắc màu tưởng nhớ...
Phải chǎng ấy - vầng trǎng một thuở
Anh cùng em đợi chuyến sang phà
Tiếng bom rền rung một tiếng sao sa?....
Phải vầng trǎng chung sẻ nỗi âu lo
Đêm sơ tán bế con vào bệnh xá
Cầu tre nhỏ chênh vênh đường xóm lạ
Bác chủ nhà ôm vội tấm chǎn theo....
Phải vầng trǎng nghiêng xuống chiếc hầm kèo
Bữa ǎn vội giữa hai luồng đạn lửa
Củ khoai nguội chia đều cho mỗi đứa
Mắt em cười lóng lánh ánh trǎng soi
Phải vầng trǎng rọi sáng phía chân trời
Bên mâm pháo, trǎng với người không ngủ
Làng xóm họp tiễn đoàn trai nhập ngũ
Bát chè xanh sóng sánh ánh trǎng đầy
Hay vầng trǎng mây phủ tối đêm dày
Cơn bão lớn chuyển nhà rung sập chái
Tay bạn bè xúm vào ta vững chãi
Thanh tre dài nâng cả bóng trǎng lên
(Em đã từng khóc đấy phải không em
Khi sống giữa trái tim người nhân ái)

(Sưu tầm)

Không có nhận xét nào: